Dầu dừa trị hết ung thư - Lời chứng của Julie Figueroa

 Nhiều năm trước một người bạn đã gởi cho tôi một bài viết tựa đề "dầu dừa chữa đủ thứ bệnh" không đề tên tác giả. Trong bài viết này có nhiều lời chứng về công hiệu của dầu dừa đối với những bịnh của họ. Tôi google và thấy bài này nguyên thuỷ bằng tiếng Anh từ 2 quyển sách của Bruce Fife , chủ tịch Trung Tâm Nghiên Cứu Dừa tại Colorado Springs, USA.. Hai quyển sách này là "Coconut Cures" và "Virgin Coconut Oil: Nature's Miracle Medicine". Ngoài một số lời chứng trong bài viết tiếng Việt đó, tôi xin từ từ dịch và đăng thêm những lời chứng mới. Lời chứng dưới đây là của Julie Figueroa, nguyên thuỷ đăng trên https://manilacoco.com/index.php/2016/06/06/testimonies-premium-dietary-supplement/

Julie Figueroa:

Năm 1998, tôi đang làm chủ một hãng computer ở New York. Tôi cũng có một hãng internet ở Phi Luật Tân, và cũng đang điều hành việc kinh doanh internet rất hứng thú ở Á Châu. Dù rất bận và hăng say với công việc, tôi vẫn không quên đi khám sức khỏe tổng quát hàng năm, kể cả chụp tia X ngực (mammogram). Kết qủa tháng 2 năm 1998 cho thấy sức khỏe của tôi không có vấn đề gì cả.

Nhưng vài tháng sau tôi bắt đầu thấy một cảm giác lạ ở ngực. Cuối tháng 10 thì thấy đau. Tôi đi bác sĩ thì lập tức được gởi tới bác sĩ về ung thư để xét nghiệm. Bác sĩ cho biết tôi bị ung thư ngực ác tính cần tiến hành giải phẫu gấp.
Tôi sửng sốt, tái người! Tại sao? Gia đình tôi không có tiền sử bị ung thư. Có phải do chất thải ô nhiễm ở New Jersey mà tôi đã sống 10 năm qua? Có phải công việc làm tôi bị căng thẳng (stresss) mà tôi không biết? Tại sao người ta bị ung thư?

Trước khi cắt bỏ tuyến vú, tôi cố gắng tìm xem có giải pháp nào khác không. Tôi đi một bác sĩ chuyên môn khác nhưng ông nói cùng một lời như bác sĩ trước. Tôi mong gặp một danh y với hy vọng ông nói tôi chỉ cần cắt bỏ một phần tuyến ngực hay chemotherapy. Sau cùng bác sĩ thứ năm nói thẳng với tôi: “Bà không còn chọn lựa nào khác. Ngay cả chúng tôi cũng không biết là có thể cứu được bà hay không nữa. Ung thư ở giai đọan 4, giai đoạn cuối cùng nguy hiểm nhất… Chúng tôi cần giải phẫu ngay lập tức.”

Mới tháng 2 không hề có dấu ung thư, 8 tháng sau tôi đứng trước ngưỡng cửa sự chết. Tôi qua cuộc giải phẫu và vài tháng chemotherapy.
Tôi phải uống thuốc liên tục sau đó vì gốc ung thư vẫn còn.

Tôi quyết định trở về Phi Luật Tân một chuyến. Tôi sở hữu một trang trại dừa để lấy cùi dừa khô làm dầu dừa. Tôi dự định trồng cà phê dưới cây dừa và bắt đầu trồng vườn dược thảo.

Năm 2001 tôi bắt đầu bị nhức đầu. Những cơn nhức càng ngày càng nặng đến nỗi tôi có cảm tưởng xương sọ bị nứt. Tôi đến một bác sĩ và yêu cầu được chụp quang tuyến X sọ.
“Bà có bị tai nạn gì không?” Bác sĩ hỏi.
“Không, Tôi chỉ cảm thấy dường như xương sọ bị nứt.”
“Làm sao bà biết bị nứt sọ? Có thể thuốc giảm đau mạnh sẽ giúp bà.”
“ Tôi biết nứt xương đau như thế nào mà.. Tôi đã có vài xương gẫy và tôi biết nó đau làm sao rồi.”
Bác sĩ không tranh luận với tôi nữa và cho tôi chụp quang tuyến. Ngày hôm sau tôi trở lại để nghe kết qủa. Không phải tôi gặp một mà là tám bác sĩ. Họ chưa bao giờ thấy loại ung thư sọ não nào giống như của tôi. Phân nửa sọ của tôi giống như phó mát bị chuột gặm. Thật kinh hãi quá! Tôi hỏi họ tôi có hy vọng sống sót bao nhiêu phần trăm? Bác sĩ trả lời: “Ở Phi Luật Tân thì vô phương, may ra được 2 tháng”.

Tôi lập tức bay về Mỹ và đi bác sĩ ngay. Bác sĩ ở Manila đã fax và nói về tình trạng của tôi rồi.. Ngày hôm sau tôi gặp bác sĩ giải phẫu thần kinh và được hẹn giờ cho mổ sọ. Bác sĩ làm nhiều xét nghiệm trước giải phẫu: MRI, chụp CT, chụp xương, thử máu, v.v. Họ làm các xét nghiệm y như lần trị ung thư vú ác tính trước. Từ ngực nay nó đã chạy lên sọ của tôi. Giải phẫu được hẹn vào sáng hôm sau.

Vùng ung thư chỉ cách mạch máu não một sợi tóc, cho nên bác sĩ không thể lấy hết khối ung thư ra, mà còn chừa lại khoảng 20% ngay sau trung tâm sọ phía trên mạch máu chính. Vì chemotherapy đã không thành công sau giải phẫu ngực, nên càng ít hy vọng hơn cho lần này. Vài tháng sau giải phẫu, tôi trở về trang trại của tôi ở Phi luật Tân để thăm gia đình.

Tôi rất yếu, chỉ có thể ngồi trên đồi nhìn các nông dân trồng cây cà phê giữa những hàng dừa. Tôi biết tôi cần phải làm gì đó để tăng cường hệ miễn dịch. Tôi muốn trồng một vườn dược thảo. Tôi bắt đầu tìm kiếm những cây thuốc nào có thể tăng sức đề kháng của tôi. Có thể là sâm hay khổ qua chăng? Tìm kiếm trên internet dẫn tôi đến trang dầu dừa (coconut oil). Tôi đọc về những thử nghiệm của bệnh viện cho bệnh AIDS ở Phi Luật Tân dùng dầu dừa. Tôi nghĩ nếu dầu dừa có thể tăng hệ miễn dịch và chữa bệnh AIDS, thì cũng có thể chữa ung thư.

Thế là tôi bắt đầu ăn 3 đến 4 muỗng canh dầu dừa mỗi ngày. Tôi cho dầu dừa vào cháo, vào chocolate nóng, tôi nấu ăn với dầu dừa. Tôi cũng uống nước dừa và ăn cơm dừa nữa.

Đến tháng bảy, 6 tháng sau khi rời bệnh viện, bác sĩ của tôi bắt đầu lo lắng. Họ cần quan sát phần ung thư vẫn còn ở trong sọ tôi. Vì vậy tôi bay trở lại Mỹ. Ung thư đã thuyên giảm rõ rệt gây ngạc nhiên sửng sốt cho các bác sĩ. Họ hỏi tôi đã làm gì. Tôi trả lời tôi đã tìm ra phương cách chữa bệnh: dầu dừa. Cho đến nay tôi vẫn dùng dầu dừa và không còn dấu vết của ung thư nữa.

Tôi đã lớn lên giữa rừng dừa ở Phi Luật Tân. Bà tôi thường làm dầu dừa cũng như những nông dân khác. Nhưng không bao giờ tôi ăn dầu dừa vì nghe nói nó có chất béo bão hòa (saturate fat), thay vào đó tôi đã dùng dầu đậu nành hay dầu bắp được hydrô hóa. Sống giữa dầu dừa nhưng mãi đến khi bị ung thư 2 lần tiếp giáp cái chết, và đang khi tuyệt vọng tìm kiếm phương cách chữa trị tôi mới phát hiện được giá trị đích thực của dầu dừa kỳ diệu này.

Lưu ý: Bài viết trong trang mạng này chỉ có mục đích thông tin chứ không thay thế ý kiến và hướng dẫn của bác sĩ.

Nhận xét

Subscribe

Bài đăng phổ biến từ blog này

Dùng tía tô để trị bịnh Tim mạch, Hen suyễn, Alzheimer's, Parkinson's, Đường ruột, đau khớp ,gút, Ung thư...

Bốn bí quyết của những người đã chiến thắng ung thư

Đu đủ: thức ăn và dược thảo quá tuyệt vời, kể cả bảo vệ nét trẻ trung của người dùng